Mộ phần Y Út Niê - Người ký âm tiếngÊ Đê bằng mẫu tự Latin |
Nhưng căn nhà ấy không có ở đây, nó nằm cách đây tầm 60 km về
phía Tây và cao hơn 300 m. À mà ở đây là ở đâu? Là một homestay có mấy căn nhà
dài của người Ê Đê, ngoài rìa thành phố Buôn Ma Thuột.
“Alo mẹ à” - Chuyến này đi có báo trước nên mới tự tin gọi về
nhà.
“Con đang ở Buôn Mê...”
“Ở nhà có gió không, có lạnh không?” - Hỏi thế thôi chứ thời
niên thiếu của tôi đủ đậm sâu và những chuyến đi đủ xa, đủ lâu để tôi biết rằng:
chỉ trong vài tiếng đồng hồ thôi, những cơn gió mùa rít qua kẽ ván ở homestay
này sẽ va vào sườn đông của cao nguyên M’nong - nhà tôi.
...
“Tự nhiên con thèm lòng heo quá” - những miếng lòng bốc
khói, món ưu thích của cha, mẹ tôi mang về cùng với tiếng bô xe dòn dã khi leo lên
những đoạn dốc để trở về ngôi nhà cao nhất thung lũng. Thêm chén mắm tỏi ớt,
thêm vài lá rau thơm...
Buổi sáng hôm đó, nắng lên đẹp. Tô cháo lòng bên cạnh Đại học
Tây Nguyên vơi dần cùng nỗi nhớ nhà.
“Con đi đây”.
Đoàn chúng tôi lại lên đường. Tạm biệt Tây Nguyên, Nha Trang
thẳng tiến.
01/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét