MUỒNG TRÂU
Muồng trâu. Mãi tận năm ngoái tôi mới biết tên loài cây này,
chị nuôi bướm trong Thảo Cầm Viên nói tôi biết. Xin nhắc đây không phải là loài
hoa của mùa đông đâu, HCM bới đâu ra mùa đông. Và nó cũng không phải biểu tượng
mùa đông Dakmil nữa. Sự thật thì muồng trâu khó gặp ở Dakmil, bởi vì nó là loài
sống gần nước trong khi rìa của cao nguyên là vùng khởi nguồn các dòng sông nên
chỉ có những con suối nhỏ thôi. Cơ duyên nào đó khiến chúng trở thành những ngọn
nến của mùa đông của riêng tôi, nên tôi mới tặng nó một cái tên thật kêu: Loài
hoa của mùa đông. Có một vài loài hoa khác xứng đáng cho danh xưng này hơn, nhắc
đến thôi tự dưng tôi thấy sương mù và gió lạnh rồi, tôi sẽ kể về chúng sau. Muồng
trâu là loài sống gần nước và HCM nhiều nơi đất ngập, thế nên loài cây này như
được mùa vậy. Dakmil đầu đông những bông hoa chỉ những ngọn nến, những đốm lửa
rải rác dọc theo các con suối nhỏ. Trong khi ngoài cánh đồng hoang, chúng bừng
lên như những ngọn đuốc, như những đám lửa gần gần, xa xa, bên phải bên trái ngập
cả tầm mắt. Thiên nhiên thật nhiều điều thú vị…
6 tháng trước…
… Thiên nhiên thật kỳ diệu, có những điều thú vị nhỏ bé ẩn
khuất giữa một khoảng không gian bao la xa xôi và không một bóng người. Phải
chi có một người ở đây để khoe những phát hiện mới của tôi, phải chi có ai ở
bên cạnh để tôi chia sẻ hạnh phúc này… Chợt thấy rùng mình vì cô đơn giữa vũ trụ
kiều diễm và phức tạp này. Mình không thể ôm riêng tất cả mọi suy tư và tình cảm
trong thế giới của riêng mình mãi được. Rốt cuộc thì về căn bản mỗi người được
thiết kế ra để kết nối với người khác. Trong phút chốc chỉ muốn người đứng bên
tôi mà ôm chầm lấy. Chỉ có trái tim mới chạm được đến trái tim, chỉ có tâm hồn
mới hòa quyện được với tâm hồn. Một nỗi buồn thăm thẳm, xa xôi đến choáng ngợp
lao đến xô nghiêng cả bầu trời và mặt đất: Nơi xa người nhớ tôi không?...
Buổi chiều hôm nay cũng không khá gì hơn. Hàng ngàn ngọn lửa
không sưởi ấm nổi một cõi lòng.
Ngày 23. November 6st, 2017.
Planck
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét