Thứ Hai, 29 tháng 1, 2018

Không sắc không hương

Không sắc không hương

“Cây này hạt bay như Bồ công anh phải không?” – “Ừ, ừ, đúng rồi! Hoa nó cũng đẹp nữa…”. Mấy cô gái làm kẻ du mục này ngại ghê. Mặc dù đã leo lên loài cây này cả trăm lần mà tự nhiên tôi thấy chột dạ, tôi chẳng nhớ hoa nó trông thế nào.
Một chiều cuối tuần nhẹ, có mấy kẻ thơ thẩn lang thang trong khuôn viên, hoa viên, công viên, khu rừng… Tự Nhiên. Trời không có nắng, những bóng cây lớn che đi những ánh sáng yếu ớt làm cho không khí dưới tán cây trầm hẳn lại. Chúng tôi sắp bước ra một bãi cỏ, một khoảng trời quang đãng. Tôi biết điều đó và cố tình đảo mắt thật chậm lướt qua hàng mít bên dãy nhà A, để rồi thấy bầu trời rực sáng lên, để trong lòng reo lên niềm vui khó tả như gió ào qua tán lá…
Chợt, có ai đó hỏi “Hoa có sắc nhưng không hương và hoa có hương mà không sắc, Cường, Cường thích hoa nào?”. Tâm trí chưa đáp xuống đất, nhưng câu trả lời đã có sẵn trong lòng rồi “Kể cả hoa không hương không sắc thì tôi vẫn thích”.
Hoa “…”

HCM, January 29, 2018.
Planck

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sâu trong giấc mơ

Sâu trong giấc mơ, có... ...một khu rừng chiều. Ánh sáng gần tắt lịm trong mây, dù mặt trời chưa lặn hẳn. Giữa đám cây gỗ lưa thưa, đứa...